Có nhiều người hỏi tôi: “Tại sao nhà ở Trung tâm Thủ đô mà phải đi xa gần 50 km để tu?”. Có nhiều yếu tố, nhưng quan trọng là nhân duyên đã dẫn dắt tôi đến tu học nơi có người Thầy rất đáng tôn kính.
Mùa báo hiếu,...Nó dường như trở nên vô vị đối với những người cha, người mẹ kém may mắn giữa cuộc đời, khi phải đối diện với nỗi cô đơn, buồn tủi, khi bị chính con mình ruồng bỏ. Vu lan này, con có nhớ!
Ngày xưa, có một con chó bị bệnh ghẻ lác, nên bị chủ quăng bỏ ra ngoài bờ sông. Cạnh bờ sông có một vị sư già sống trong một am cốc nghèo nàn, ngày ngày đi khất thực để sống. Trông thấy con chó đói bệnh, vị sư động lòng từ mẫn, đem về săn sóc, chia sớt cho nó phần ăn hàng ngày sư xin được, tắm rửa, xức thuốc cho nó. Chẳng bao lâu nhờ sự tấn tâm của sư mà con chó khỏi bệnh, lông lá mọc lại trên thân, trở thành một anh chó bảnh bao, dễ nhìn. Nhà sư đặt tên nó là "Tu Ði", có ý muốn thọ ký nó phát tâm tu hành để chuyển nghiệp chó.